Nồng nàn hoa sữa
“Chỉ còn mùi hoa sữa nồng nàn trong căn pḥòng nhỏ. Đêm cuối thu trăng lạnh mờ sương. Chỉ còn nỗi im lặng phố khuya. Không gian dạ hương sâu thẳm” (Im lặng đêm Hà Nội - Phú Quang)... từ góc phố quen thuộc, dưới cánh cửa sổ mở, giọng hát ai đó đang nương theo gió dìu dịu bay xa. Bài hát ấy, trong một đêm thu ngập tràn hương hoa sữa sao nghe vừa buồn, vừa thơ đến vậy, Ngân tự hỏi. Phải chăng, trước tiết thu, trong tĩnh lặng đêm và mùi hoa sữa nồng nàn, có lẽ hiếm ai lại không cảm thấy tâm tình có chút xuyến xao.